Tuesday, October 20, 2015

KHÔNG MANG THEO



Bài học Ông Trời cho mọi người qui chung là sự khổ đau rồi đến hạnh phúc khi thức tâm, hạnh phúc không vĩnh cữu, vật chất không mang theo khi ta ra đi. Tâm thức là điều cốt yếu cần chăm sóc.

Hạnh phúc đang có không từ ta tạo ra, sự phồn vinh ta nắm không từ sự thông minh giỏi giang mà có. Mọi thứ chủ yếu là từ ông trời mà ra, sự sắp đặt huyền diệu, khó ai cưỡng lại. Sự tranh giành, đua đòi, tranh đấu… Cũng chỉ trở về không, điều mang theo cho mỗi chúng ta là tâm thức nhận biết sự huyền diệu từ ông trời cho ta, phải biết chăm sóc lấy chính mình, yêu thương thân mình, không ai yêu mình bằng bản thân mình. Nói yêu ai đó mà sợ mất mát đi điều gì đó thì không nên nói ra, muốn chăm sóc ai đó mà bản thân mình không tự chăm sóc cho mình, mang thêm phiền muộn, khổ lụy thân, không tha thứ yêu thương, cho xung quanh mình chỉ rước vào tâm thức mình ngoại cảnh không thanh tịnh làm cho thân mình cứ suy tư đau khổ hay bực bội khó tả… Đó từ tâm thức mình mà thôi, yêu thương thân mình không mang vào sự lụy phiền, tranh đua ngoại cảnh, điều hạnh phúc vui vẻ sẽ mang vào cho ta sự khỏe mạnh, vui sống tránh nhiều bệnh tật từ ta mang vào chính ta.

Khi ra đi mang theo gì?! Chẳng điều gì cả duy nhất là tâm thức ta sáng với sự thiêng liêng từ ta mà ra, trở về với chính ta, yêu thương thân ta, vật chất trước mắt chỉ cho ta màu sắc không mang theo và cho ta mất đi sự thanh tịnh trong tâm hồn, không gì quí hơn sức khỏe ta mạnh mẽ từ những điều vui sống xung quanh mình, đó là điều duy nhất mang theo khi ra đi.

Ai cũng có bài học của riêng mình, hành trang mang theo là hướng về nơi mà ta nghĩ là không, nhưng nó hiện hữu chỉ có điều ta có nhận thấy nó không nếu ta không trở về với chính mình, đó là sự thanh bình trong tâm trí, Phật trong ta, mọi người đều là tâm Phật chỉ có điều không ai nhận thấy nó khi bản thân mình quá chạy theo xung quanh mình, mà quên đi mình đang hiện hữu.

Mở tâm thức yêu thương, hòa nhịp vào tình yêu sẵn có trong tâm mình, tình yêu ấy sẽ cao hơn đó là chơn tâm. Xung quanh đều cho ta bài học, bài học nhẫn mà ta phải đối diện nó, dù nó có chua cay.

Thế giới bên ngoài đều là những bài học, sự sắp đặt từ ông trời, chúng ta không cần quá chạy theo nó mà quên đi mình, cái nhà nhỏ của mình hãy chăm sóc nó, nhà quá lớn không chăm sóc như những mãnh vườn hoang không chủ, không lợi ích cho ai, chỉ mang về cho bản thân mình sự hướng ngoại không cần thiết. Mất đi sự thanh tịnh sẵn có khi ta sinh ra từ những đứa trẻ thanh cao ngây ngô  không màu sắc động loạn.

Mở cửa thiên đàng đóng cửa thế gian để ta trở về với thế giới nhỏ của mình hướng về tâm Phật sẵn có đã ngủ yên trong ta đó là sự vĩnh cữu trong tâm thức sáng ngời. Không phải ai cũng hiểu được những điều khó nói này.

Hành trang đẹp đẽ mang theo từ thế giới này là tâm thức tu hướng về sự thiêng liêng nhất cho tâm mình nhẹ nhàng hơn.



Snowynguyen 2015
Hiệu ứng tuyết rơi